"...Thế mới biết, sức mạnh của âm nhạc thật đáng nể. Đã, đang và sẽ có nhiều, rất nhiều ca khúc khác nữa có thể xoa dịu tâm hồn một con người khi họ cảm thấy chán nản, tuyệt vọng nhất, nhưng hiện giờ, đối với tôi, Hollow Years là đủ. Còn các bạn thì sao?"
Dạo này gặp nhiều chuyện không như ý nên tâm trạng tôi tồi tệ lắm, chẳng muốn làm gì cả. Để giải tỏa cái "tâm trạng" đó thì chỉ cần được nghe một bài hát vừa hợp với hoàn cảnh là lại có thể giúp mình trở lại cân bằng như trước. Và khi lục lại đống đĩa (hơi bị khiêm tốn) của mình, tôi đã bỏ ra 2 buổi liền chỉ để nghe một bài hát. Hẳn nhìn topic, bạn cũng biết đó là bài nào rồi - Hollow Years của Dream Theater.
He's just the kind of man
You hear about
Who leaves his family for
An easy out
They never saw the signs
He never said a word
He couldn't take another day
Đoạn nhạc dạo đầu khiến tôi hơi ngạc nhiên khi mới nghe lần đầu tiên, bởi khác với các bài trước đó trong cùng CD, nó khá nhẹ nhàng, giản dị. Những lúc buồn nản thì có lẽ một bản nhạc dịu êm như thế sẽ dễ khiến tôi thấy đồng cảm hơn. Dù nó có là ballad hay không đi nữa.
Carry me to the shoreline
Bury me in the sand
Walk me across the water
And maybe you'll understand
Nghe đoạn này, bạn hãy thử nhắm mắt và tưởng tượng xem. Lòng nhẹ đi rất nhiều, và bạn không còn bị giới hạn chỉ trong một căn phòng nữa. Thật sự, cái cảm giác "mơ theo trăng và thơ thẩn cùng mây" (Lạy Chúa, con có nhớ đúng không nhỉ) chắc cũng chỉ thế này là cùng.
Once the stone
You're crawling under
Is lifted off your shoulders
Once the cloud that's raining
Over your heads disappears
The noise that you'll hear
Is the crashing down of hollow years
Đây mới thực sự là cái trong bài hát khiến tôi cảm thấy được an ủi nhất. Dù tâm trạng của tôi và của nhân vật trong bài hát không giống nhau, nhưng ca từ cứ như được viết ra cho tôi vậy (hehe). Sau cơn mưa trời lại sáng, và khi nhìn lại, sẽ thấy cái đống buồn chán kia chẳng còn là gì hết. Cố gắng lên, Mes ơi!
She's not the kind of girl
You hear about
She'll never want another
She'll never be without
She'll give you all the signs
She'll tell you everything
Then turn around and walk away
Nếu như thay chủ ngữ ở đây bằng ngôi thứ nhất số ít thì sẽ sao nhỉ? Có buồn cười lắm không khi thử vai của nhân vật trong bài hát?
Chỉ nghe thôi, đã cảm thấy được an ủi rất nhiều rồi. Nhưng nếu như bạn cũng hòa cùng giọng ca với James, có lẽ bạn cũng như tôi, lờ mờ cảm nhận được một cái ý niệm gì đó rõ ràng hơn, mặc dù cho tới giờ tôi vẫn chưa thể tìm ra ngôn từ nào đủ để diễn đạt thành lời cái "ý niệm" đó. Chỉ biết rằng, khi hát lên, tôi có cảm giác những buồn chán còn đọng lại trong mình được "tống" hết ra.
Thế mới biết, sức mạnh của âm nhạc thật đáng nể. Đã, đang và sẽ có nhiều, rất nhiều ca khúc khác nữa có thể xoa dịu tâm hồn một con người khi họ cảm thấy chán nản, tuyệt vọng nhất, nhưng hiện giờ, đối với tôi, Hollow Years là đủ. Còn các bạn thì sao?
Hollow Years
- Dream Theater -
He's just the kind of man
You hear about
Who leaves his family
For an easy out
They never saw the signs
He never said a word
He couldn't take another day
Carry me to the shoreline
Bury me in the sand
Walk me across the water
And maybe you'll understand
Once the stone
You're crawling under
Is lifted off your shoulders
Once the cloud that's raining
Over you head disappears
The noise that you'll hear
Is the crashing down of hollow years
She's not the kind of girl
You hear about
She'll never want another
She'll never be without
She'll give you all the signs
She'll tell you everything
Then turn around and walk away
Carry me to the shoreline
Bury me in the sand
Walk me across the water
And maybe you'll understand
Once the stone
You're crawling under
Is lifted off your shoulders
Once the cloud that's raining
Over you head disappears
The noise that you'll hear
Is the crashing down of hollow years
Carry me to the shoreline
Bury me in the sand
Walk me across the water
And maybe you'll understand
Once the stone
You're crawling under
Is lifted off your shoulders
Once the cloud that's raining
Over you head disappears
The noise that you'll hear
Is the crashing down of hollow years
|