VĂN HOÁ
GIÁO DỤC
MÔI TRƯỜNG-KỸ THUẬT
Bánh nguội
How many knaves live in this street?
Present Simple
Exercise 8 - Report: US cotton production expected to drop
Tip 9 - Hãy bắt chước, bắt chước...
Exercise 42 - Concentrating Solar Power
Bài 123 - Nhiệt năng
Số lượt truy cập
4920179
Số người đang xem
20


GIÁO DỤC > Smart Way to English > Music & Songs >


Ngày hôm qua là thế
Hình bóng đã chìm khuất trong cơn mưa. Nhẹ nhàng thế thôi, mà sao thời gian cứ khắc khoải ngóng trông. Mà sao con người vẫn còn mơ hồ giữa nhớ nhung và quên lãng. Rõ biết là ngày hôm qua, mà sao không thể buông tay?

Nhạc: Appassionata (Secret Gadren)
Lời: Việt Anh
Thể hiện: Quang Dũng
*****



Những cơn mưa đầu mùa đã ùa đến. Chiều nay, ta đã bất chợt dừng lại khi giai điệu của bài hát này vang tới. Ngày hôm qua, cho em và cho tôi. Ngày hôm qua, không chỉ là một thời điểm, mà là cả một khung trời đã nằm ở chiều thời gian, không gian khác, không còn có thể chạm vào. 

 


Trời vẫn xanh, nắng gió vẫn thế... Chỉ tôi và em là khác ngày hôm qua...


Nhạc của Secret Garden vốn thế, nhẹ bẫng mà day dứt. Từng nốt nhạc chầm chậm rơi như nước đang buông xuống từ bầu trời, tan loãng vào dòng chảy trên mặt đất, rồi cuốn trôi mất dấu. Trên nền nhạc ấy, giọng ai thủ thỉ khẽ khàng:

Ngày hôm qua là thế, chìm khuất trong mưa xóa nhòa
Nhìn em đi lặng lẽ qua những buồn vui
Ngày hôm qua là thế, từ tháng năm cũ tìm về
Tìm trong em nụ hôn quên lãng đầu tiên

Hình bóng đã chìm khuất trong cơn mưa. Nhẹ nhàng thế thôi, mà sao thời gian cứ khắc khoải ngóng trông. Mà sao con người vẫn còn mơ hồ giữa nhớ nhung và quên lãng. Rõ biết là ngày hôm qua, mà sao không thể buông tay?

Một nụ hôn mơ hồ còn sót lại giữa miền thương nhớ. Những thương yêu chất đầy hai vai người đã đi qua đời nhau. Đã từng có một thời, xa xôi lắm, một người lặng lẽ dõi theo bước chân em, và giờ đây, vẫn dõi theo bước chân em.

Em vẫn ở đây, mà sao tôi không thể chạm vào? Em của hôm qua, yêu thương của hôm qua đã vĩnh viễn trôi xa, chỉ tình tôi còn ở lại. Rõ biết là ngày hôm qua thôi, em ạ. Nên tôi không hờn trách, không đớn đau, không níu kéo và cũng không day dứt. Nên tôi vẫn nhìn theo em, dịu dàng. Nên tôi vẫn chờ mong em như đợi nắng lan qua bậc thềm đẫm ướt.

Đợi em qua, đường phố thao thức, cả gió mưa cũng dịu dàng
Ngày hôm qua, dù nắng bôi xóa, dù mưa còn rơi
Ngày hôm qua là thế, biển tiễn đưa cánh buồm về  
Ngày hôm qua, dù sao tôi đã chờ mong


 

Tôi và em - chúng ta đã yêu nhau nhiều đến thế, ngày hôm qua...


Ngày hôm qua, tôi đã đợi chờ. Ngày hôm nay, tôi vẫn còn xao xuyến. Trách sao được, khi nắng mưa vẫn đến và đi, khi em vẫn bước qua tôi. Chúng ta vẫn bước qua nhau, mà làm sao khác được?

Không đâu em ạ, tôi không đợi chờ em như ngày xưa tôi đã đợi. Tôi không chờ mong em nhìn lại, không đợi một bàn tay vẫy chào. Chỉ là… tôi yêu em đến thế, vào ngày hôm qua…

Một sớm mai nắng về trên hàng cây và gió tha thiết
Chỉ có em biết nơi nào đại dương vẫn khát khao
Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc
Chợt thấy ta giữa xa lạ nơi nào

Đã từng có một thời như thế, khi em là người duy nhất nhận ra tôi giữa muôn trùng sóng bể cuộc đời. Đã từng có một thời như thế, ta sẻ chia cho nhau cả những giấc mộng và gọi tên nhau trong đêm tối. Đã từng có một thời ta tìm kiếm nhau, giữ chặt bàn tay.

Ngày hôm qua, ta đã tin rằng mình không cô độc. Ngày hôm qua, em là tôi và tôi cũng là em. Em đã nắm giữ tôi của ngày hôm qua, mãi mãi.
Nắng lên và gió buông. Ngày đi và đêm xuống. Chúng ta cô đơn đến trong cuộc đời, dựa vào nhau tìm chút hơi ấm mong manh. Và cô đơn, chúng ta lại ra đi. Mùa trôi vội, ngày đã hết, khói thuốc tan trong nắng, giọt nước hòa trong mây. Mối tình ấy đã ở nơi đâu trong thế giới này?

Vàng phai đi mùa thu, để lá hoa bớt phiền muộn
Ở ngoài kia còn có mây trắng trời xanh
Ngày hôm qua, mình đã mơ ước, một ước mơ dẫu bình thường
Ngồi bên em, hoàng hôn đâu đó rụng rơi

Ngoài kia, nắng vẫn xanh như thế. Hoàng hôn sẽ về, buông xuống ta đơn độc. Giấc mơ nhỏ bé ấy, ta nhớ đến với một tiếng thở dài. Đã nói rồi, ta không còn đau lòng nữa đâu, em ạ.

Trong mùa của héo úa này, khi những gì đã từng nảy lộc đâm chồi đang trôi dần vào cõi chết nhưng vẫn còn sáng bừng một sắc đỏ mong manh, ta đang đợi chờ. Chờ mùa lãng quên phủ tới.

Biết sao được, đã là ngày hôm qua rồi, em ạ.

Và ta sẽ nhớ, một ít thôi, về những điều nhỏ bé như thế. Những phút giây đã từng thoáng qua trong cuộc đời này, có em và không em.

Ngày hôm qua cạn lối, chỉ có anh trước biển rộng
Chợt nhận ra mình cô đơn giữa đời nhau

Ta vẫn đi qua nhau. Chúng ta vẫn sống dưới bầu trời này, vẫn lặng lẽ dõi theo nhau, vẫn tưởng nhớ và vẫn xuyến xao. Cuộc đời vẫn cứ trôi. Lời hứa cũ, ước mơ xưa, tất cả đã tan vào trời và biển. Có một phút giây nào đó, anh đã quay về, để rồi đối mặt với cõi mênh mông của thời gian, không gian vô tận.

Chiều nay quán cà phê vắng, giọt nước đổ loang trên bàn, ánh lên nắng chiều hôm ngập trong mưa. Nước vẫn đang trôi, mưa vẫn đang rơi. Em có nghe thấy không, tiếng mối tình xưa cuốn về phía biển?

Chúng ta đã yêu nhau nhiều đến thế, hôm qua.
 
 
 
Bình luận
Thứ ba, ngày 10/12/2024
Smart Way to English
Introduction
Words given by God
Jokes & Humors
Music & Songs
Videos for Learning
Smart Tips
Useful Websites
Translation Exercises
Pi C&E's Translations
E - BƠI
QUỸ HỌC BỔNG Pi
Tao Pro - Tao Chủ
Kỹ năng thoát hiểm
Bánh nóng
Models - Mẫu
Food Photography
Brownies
Photoshop
Photo Collection
Technics - Tips
Lifestreet
Landscape
Portrait