VĂN HOÁ
GIÁO DỤC
MÔI TRƯỜNG-KỸ THUẬT
Bánh nguội
Bôngbông ước gì???
Hoạt hình về thảm họa hạt nhân ở Nhật Bản
Exercise 17 - What found in Vietnam News Agency
Bài 50 - Phi hành gia Trung Quốc bước vào khoảng không vũ trụ
Bài 124 - Năng lượng bức xạ, cơ năng...
Học bơi - Học thở - Học thả nổi
Số lượt truy cập
4949938
Số người đang xem
14


GIÁO DỤC > Tao Pro - Tao Chủ > Vô chiêu Pro >


"Động não trước, động thủ sau"
Tôi là một con người vì thế trong tôi có một phần con và một phần người. Tôi cảm thấy rõ điều này trong cơ thể, chứ không phải vì chiết tự, ngữ nghĩa. Tôi cảm thấy cái phần con trong tôi, luôn thôi thúc tôi làm những cái mà phần người bảo không nên làm. Và hình như, trong cuộc đấu tranh của hai mặt đối lập"con - người", cái phần thấp hèn thường thắng thế. Tôi tự hỏi, không biết có phải là do cái phần người - bộ não biết suy nghĩ, biết phân tích phải trái của tôi quá bé so với phần cơ thể còn lại?

Tôi nghĩ, tôi chỉ hơn gà, bò, chó, lợn ... chính là ở cái bộ não bé tí tẹo mà tôi mang trong hộp sọ cắm trên một thân xác cồng kềnh, mà giả như không có bộ não này, thân xác tôi không hơn thân xác của gà, bò, chó, lợn.    

Phật dạy: "Gieo ý nghĩ, gặt hành động. Gieo hành động gặt thói quen. Gieo thói quen gặt tính cách. Gieo tính cách gặt số phận". Vậy, tôi nghĩ thế nào, số phận tôi sẽ thế ấy. Nếu tôi suy nghĩ kiểu gà, kiểu chó, cuộc đời tôi sẽ giống cuộc đời của gà, của chó. Không biết, đến giờ, tôi đã sử dụng bao nhiêu phần trăm bộ não tí tẹo để phân biệt mình với gà bò chó lợn?  

 

Ảnh: Phạm Trọc

Điểm lại, có vẻ tôi suy nghĩ không nhiều. Thật thế, khi còn nhỏ, tôi đến truờng, đơn giản là vì gia đình và xã hội bảo tôi phải đi học như bao đứa trẻ khác. Học hết cấp 3,  vào đại học. Ra trường, đi làm, lấy vợ, sinh con. Rồi lại đưa con đến trường như bao người khác. Tất nhiên, làm tất cả những việc ấy không thể không dùng bộ não. Nhưng bộ não của tôi chỉ hoạt động theo guồng quay mà những bộ não khác cũng đang quay theo. Gần đây, không biết do rủi hay may, tôi mới bắt đầu nghĩ tôi là ai, mình sinh ra để làm gì và cuộc sống của mình là đáng giá cho mình hay cho những người khác?

Và tôi thấy, không có tôi, xã hội chẳng tồi tệ hay khá hơn. Trẻ con vẫn tới trường, người lớn vẫn đi làm. Mặt trời mọc rồi lại lặn … Tôi chỉ tồn tại đối với tôi, cuộc sống của tôi chỉ quý giá đối với tôi. Các cụ chả bảo: "Vắng cô thì chợ vẫn đông. Cô đi lấy chồng thì chợ vẫn vui" là gì. Nên nếu bộ não của tôi suy nghĩ cho tôi, nó sẽ là của tôi. Nếu tôi để nó quay theo guồng quay của các bộ não khác, tôi sẽ không còn là tôi, tôi sẽ là của người khác. Nếu hiện nay, tôi chưa là tôi, tôi chưa làm chủ được tôi - Tôi Chủ, đó là tại tôi chưa bắt bộ não làm việc nghiêm túc cho tôi, chứ không phải tại ai khác.

Muốn Tôi chủ., tôi phải thay đổi. Tôi phải "động não" kỹ rồi mới "động thủ". Làm việc gì cũng cần động não, không làm việc gì cũng phải động não. "Tôi suy nghĩ là tôi tồn tại", một học giả phương Tây đã nói thế đấy.

(Còn tiếp)
Bình luận
Ý kiến bạn đọc:
Ai chà!
Con du Tao!, Nhà Tao, 17/06/2008 01:07:44
Nghĩ và viết được vầy...phải có bộ não của Người lớn lắm đây!
Thứ hai, ngày 20/1/2025
Smart Way to English
E - BƠI
QUỸ HỌC BỔNG Pi
Tao Pro - Tao Chủ
Vô chiêu Pro
Hữu chiêu Pro
Sống là khám phá!
Sống là làm giàu
Kỹ năng thoát hiểm
Bánh nóng
Models - Mẫu
Food Photography
Brownies
Photoshop
Photo Collection
Technics - Tips
Lifestreet
Landscape
Portrait